Từ tháng 11, những bông hoa cải trắng đầu tiên đã hé nở đón chào mùa đông phương Bắc. Dọc quốc lộ 6 từ Mai Châu lên Mộc Châu là cung đường ngập tràn sắc trắng của hoa cải khiến du khách nao lòng. Mùa này, tiết trời đã bắt đầu se lạnh. Những tia nắng vàng dịu bắt đầu rải mật trên những cánh đồng bạt ngàn hoa, lấp lánh ánh sương mai.
Ở Mộc Châu, hoa cải trồng ở nhiều nơi nhưng đẹp và “hoành tráng” nhất là khu vực phía sau rừng thông Bản Áng với hàng chục hecta bạt ngàn trên nương đồi. Theo lối mòn băng qua rừng thông xanh biếc, những luống cải chạy hút tầm mắt tới tận đỉnh đồi đã hiện ra. Sắc trắng của hoa quyện giữa không gian trong lành và tiếng chim hót líu lo khiến cho tâm hồn ta được thư giãn. Đồng bào dân tộc ở đây trồng cải lấy hạt ép dầu nên ở đâu có đất trống là gieo cải, tạo nên những cánh đồng hoa trải dài bất tận. Thấp thoáng giữa rừng hoa là những nếp nhà bình yên, mơ màng giữa làn mây trắng bồng bềnh, vừa mơ hồ vừa gần gũi.
Giữa khung cảnh mơ mộng ấy, bóng dáng những đứa trẻ tung tăng chơi đùa với bóng bay, chiếc ô màu sắc làm cho khung cảnh thêm sống động. Cạnh đó là sắc áo đỏ, áo vàng của đoàn phượt thủ từ miền xuôi lên cũng rộn ràng tạo dáng chụp ảnh. Đặc biệt nhất có lẽ là những cặp đôi lặn lội hàng trăm km chỉ để ghi lại khoảnh khắc hạnh phúc cho cuốn album cưới thật khác biệt. Bước trên con đường ngập sắc trắng tinh khôi, tâm hồn bạn sẽ nhẹ nhàng, bay bổng theo hương hoa cỏ nồng nàn. Những hối hả thường nhật cuốn trôi theo cơn gió, chỉ còn phút giây thư thái.
Nhưng Mộc Châu đâu chỉ có cải trắng mà còn lung linh với muôn ngàn hoa thơm cỏ lạ. Những đồi chè xanh ngát, cong cong duyên dáng với nhiều độ cao khác nhau đã đi vào biết bao tấm ảnh đẹp. Nếu đến vào tháng 12, bạn còn chiêm ngưỡng những bông hoa chè trắng muốt, thơm ngát. Rồi sắc đỏ của trạng nguyên, bờ rào vàng rực dã quỳ, hoa xuyến chi bé xinh hay màu nâu trầm của đất càng làm cho lữ khách thêm dạt dào cảm xúc.
Hãy dành những giây phút sống chậm thật ý nghĩa khi đi sâu vào những bản làng heo hút để cảm nhận cho riêng mình một Mộc Châu thuần khiết nhất. Có gì đâu ngoài một bát rượu ngô ấm áp bên bếp than hồng hay phút giây vui đùa hồn nhiên của con trẻ trên cây mận xanh biếc trước nhà… mà sao ấm áp đến lạ lùng. Mỗi mùa thu qua, đông về, xuân đến… đôi chân lại náo nức lên đường về Mộc Châu như tìm lại khoảnh khắc yên bình, trong trẻo của chính mình. Có những lúc cô đơn, lúc hân hoan trên hành trình khám phá, nhưng tình yêu về miền thảo nguyên trắng ấy chưa bao giờ vơi cạn trong trái tim những kẻ lữ hành rong ruổi.